Capo 4
Chỉ khi [Bm]ta không còn yêu mới hiểu ra [A]rằng
Khi ốm khi [G]đau không một [A]ai hỏi thăm ngó [D]ngàng
Lúc tiền [Em]tiêu ta đã ham thú [F#m]vui xa lạ
Giờ nhận [G]ra ôi tuổi xuân đã xế [A]tà
Dòng đệ tuôn [Bm]rơi trong lòng đau nước mắt ân [A]hận
Nghĩ tới gia [G]đình từ bao [A]lâu tôi đã lãng [D]quên
Mái tóc mẹ [Em]cha đã phai đôi mắt vẫn [F#m]đang hoen mờ
Cả đời long [G]đong bao nhiêu năm chưa thảnh [A]thơi
Phụ phiếm xa hoa ngoài [Bm]nhân gian làm sao, làm sao sánh [F#m]sao được
Một mái nhà dù còn [G]sơ nhưng chứa [A]đựng một hạnh phúc [D]to
Chẳng có chi đâu mà [Em]mơ cao, ngoài kia lọc lừa và [F#m]dối trá
Tìm đâu bình yên nơi [G]ấy mong anh em chỉ có [A]là
Lời nói đưa ta tận [Bm]mây xanh đừng tin đừng nghe quá [F#m]hoang đường
Miệng lưỡi nhân gian đảo [G]điên có mấy [A]phần để được đáng [D]tin
Gục ngã nhưng không một [Em]ai đâu tình thân là điều duy [F#m]nhất
Để ta dừng chân bấu [G]bíu dẫuu đã có những lỗi [A]lầm oh oh [Bm]oh