verse 1:
Anh [G]ngắm nhìn thêm, mây, sao và màn [Em]đêm long lanh của anh
Anh [Am]lướt nhẹ trên từng câu hát, nơi những giấc mơ đã [D]từng thổn thức với anh
Và [G]đôi khi anh, trầm ngâm thật lâu, vì nơi sâu [Em]nhất trong thâm tâm của anh
Anh [Am]vẽ lại những bức tranh, ẩn chứa sâu trong sắc [D]màu mỏng manh, mỏng manh
Để nhìn lại “tháng [C]năm xa rồi”, còn [D]mình anh thôi
Mà giờ [Bm]sao chẳng nói nên [Em]lời
Bóng [Am]em hôm nào dần [D]theo làn mây khuất [G]trôi [G7]
Với [C]anh, những ngày mà [Cm]mình rong chơi
Là thời [Bm]gian đẹp nhất trong [Em]đời