Capo 4
[Em]Đường về quê sao xa quá!
Trên cao lung linh sao [B]trời
Lạnh lùng sương rơi buốt [Am]giá
Đêm thu lá vàng nhẹ [B7]rơi…
Đoàn tàu đi trong đêm [Em]tối
Xa xa thông reo bên [B]đồi
Ngập ngừng con tim muốn [Am]nói :
Mai [B7]về người có quên [Em]tôi?
Quê [E]hương cách xa lâu rồi!
Dặm trường xa xôi về thăm chốn [A]xưa êm [B]vui.
Em xưa rất yêu mây trời
Khi em tươi cười ôi ngây ngất hồn [B7]tôi!
Đêm nay tôi mơ về người
Thầm gọi tên em người yêu hỡi [A]nơi xa [B]xôi.
Tôi mơ dáng em đang cười
Đôi môi tuyệt vời như hoa thắm hồng [E]tươi.
[Em]Bồi hồi con tim se sắt
Bâng khuâng đôi môi rộn [B]ràng
Ngày về vui sao vui [Am]quá!
Ta say mối tình dở [B7]dang [Em]