1. Mắt đã một [G] chiều Thu hoen lệ [G] sầu.
Tiếng đã lạc [G] loài trong tim nghẹn [G] ngào [G7].
[C] Đưa em về [Am] chiều Thu reo dưới [Am] gió.
Âm [D7] thầm từng hồi giá [D7] buốt.
[D7] Nghe tiếng Đông [G] sang.
2. Nhớ những đường [G] về sương rơi mịt [G] mù.
Mắt biếc là [G] màu riêng tôi lạnh [G] lung [G7].
[C] Thương cho người [Am] về cô đơn với [Am] bóng.
Mây chiều lạc loài đã [D7] xuống với Thu mênh [G] mông.
Chorus :
Anh lãng [Em] du đêm [Am] dài vùng khói [Bm] mây.
Hôn tóc [Bm] em nghe hồn mình đắng [Em] cay.
Tháng năm [Am] buồn miệt mài từng ngón [G] tay.
Khi về còn xao [G] xuyến ru hồn người đắm [D7] say.
3. Nhớ mãi từng [G] chiều Thu rơi ngàn [G] trùng.
Tóc đó là [G] vùng mây trôi ngập [G] ngừng [G7].
[C] Đêm mong [Am] người về cho vơi giá [Am] buốt.
Nghe [Am] hồn từng mùa đã [D7] khuất.
Tiếc Thu mênh [G] mông.