1. [Am] Có những cơn [Am] mưa khiến xui lòng [Am] nhớ.
Nép bóng bên [Dm] nhau mái ngôi trường [Am] xưa.
Một ngày vụng [Am] về còn chưa biết [Dm] gì.
Bàng [Dm] hoàng là từng mùa [Am] thi.
Lỡ [Am] làng thành chuyện biệt [E7] ly.
2. Có những cơn [Am] mưa khó bao giờ [Am] quên.
Phố xá quanh [Dm] co có nhau kề [Am] bên.
Đường về gần [Am] nhà ngại sao mau [Am] đến.
Bước [Dm] chậm cầm tay lưu [E7] luyến.
Nước [E7] thấm dột từ mái [Am] hiên.
Chorus ;
Mưa [Am] theo đến từng [Am] mùa, khóm lá cây gắng đợi [Am] chờ.
Chào tạm biệt mùa [Am] khô, khi [Dm] ta mới hẹn [E7] hò.
Thì [E7] mình đâu có đợi [Am] chờ, dù hôm nắng ngày [E7] mưa ?
Yêu [E7] nhau lúc vào [E7] đời, là ngày chưa biết phận [Dm] người.
Có lắm buồn ít [Am] vui, nên khi nắng ngoài [C] trời.
Lòng mình không nhớ [E7] một người, như vào ngày mưa [E7] rơi.
3. Có những cơn [Am] mưa khi xưa đằm [Am] thắm.
Đến lúc xa [Dm] nhau nhớ nhung gì [Am] chăng ?
Gặp ngày lòng [Am] mình tưởng chừng quên [Am] lãng.
Có từng giọt buồn xa [E7] vắng.
Rơi rơi ngược dòng tháng [Am] năm.