Capo 2
1. Rồi tất cả sẽ qua [Em] đi
Cả sợi [B7] tóc buồn bã im [Em] lìm
Cả viên [Am] đá mồ côi tủi phận
Cả đời [B7] ta một thời đã [Em] lỡ
Giữa nỗi nhớ và [Am] quên
Lẫn tiếng khóc tiếng [G] cười
Tất [C] cả sẽ đi [D] qua
Qua [B7] đi rồi không nhớ chi
2. Rồi tất cả sẽ qua [Em] đi
Từng giọt [B7] nắng gợi nhớ trong [Em] chiều
Từng hạt [Am] mưa rơi xuống muộn [C] phiền
Đường thì [B7] xa lòng chùng [Em] gối bước
Ký ức đã mù [Am] sương
Những vết nhói đau [G] buồn
Tất [C] cả sẽ [D] qua đi,
Qua [B7] đi như một phận [Em] người
ĐK: Rồi sẽ [Am] qua đi, [F#7] qua [B7] đi
[C] Dẫu trăm ngàn nghiệt [Em] ngã
Dẫu phai tàn tượng [B7] đá
Rồi sẽ qua [Em] đi, [E] qua [Am] đi
Như mũi tên độc [C] dược
Bắn [B7] vào đời hư [Em] không
3. Rồi tất cả sẽ qua [Em] đi
Để nỗi [B7] nhớ quay quắt hiện [Em] về
Từng ngày [Am] tháng đượm nỗi ê [C] chề
Và hồn [B7] ta ngủ giữa trời [Em] mê
Có đốt cháy thần [Am] linh
Có níu khát khao [G] về
Tất [C] cả sẽ [D] qua đi
qua [B7] đi trôi theo dòng [Em] đời