Có ai [F]nói ra hết nỗi lòng [C]tôi, hình như tôi đã [Dm]yêu biết nhớ thương thật [Am]nhiều
Tôi yêu từng [Bb]cử chỉ ánh mắt, dịu [F]dàng quan tâm
Tôi yêu tất [Gm]cả những gì thuộc về [C7]nhau
Đợi mong nhau từng [F]đêm
Nỗi nhớ như dài [C]thêm
Tôi sợ mình quá [Dm]ngốc khi đã lỡ trót yêu một [Am]người
Gọi là bạn thân [Bb]chí cốt, một người [F]thân quen
Tôi ngỡ [Gm]ngỡ như là đã [C7]yêu.
Không biết phải làm [F]sao, khi không gặp được [C]nhau
Cố gắng cũng vậy [Dm]thôi, yêu đương chỉ mình [Am]tôi
Là người [Bb]thiệt thòi, nước mắt không thể [F]cho tôi được cạnh [Gm]em lo lắng cho [C]em [C7]
Anh đã nhiều lần [F]tin, em yêu người trong [C]kính
Em chẳng có gì [Dm]sai, anh biết anh là [Am]ai.
Dẫu nếu có ngày [Bb]mai, anh nói ra sợ phôi [F]phai không được gặp [Gm]em
Chắc anh [C]còn tồn [F]tại???
Một khi anh nói ra [Bb]hết liệu em có cho anh lựa [Am]chọn
Một là giữ tình bạn, [Bb]hai là ta sẽ không bao giờ gặp [F]nhau
Một khi nói ra hết [Bb]dù cho mất em anh cũng [Am]đành
Còn hơn để mãi [Bb]lòng anh phải đau [C]đớn.