Capo 4
Cần chi anh [Em]phải nói em hiểu,
Chỉ biết [Bm]ta không hợp nhau...
Thì chia [C]tay đừng bận [Em]tâm làm chi [G]nữa.
Dù đau lòng [C]lắm nhưng còn hơn
Anh thấy [Bm]em phải ngậm đắng,
nuốt [D]cay sống bên [G]cạnh anh.
[Am]Bao nhiêu năm qua anh vẫn [Em]còn tay trắng...
Thì làm [F#dim]sao có thể giữ [B]được em..?
Thì thôi anh [Em]biến khỏi đời em,
Anh sẽ [Bm]ra đi thật xa...
Để cho [C]em tìm tương [D]lai hạnh phúc [G]mới.
Vì anh chẳng [C]muốn em nhìn thấy,
Nỗi [Bm]đau của một kẻ [D]trắng tay giống như là [G]anh.
[Am]Dẫu biết tiền không thể mua [Em]được hạnh phúc,
[Am]Nhưng sẽ nuôi dưỡng được [B7]tình ta..!
Đừng hỏi tại [Em]sao cho lòng đau,
Anh không [Am]muốn nói ra.
[D]Cuộc đời là thế thôi đường [G]ai nấy đi,
Người đàn [C]ông như là anh
Không đáng [Bm]cho em buồn đâu,
Đừng vì [C]anh mà đời [D]em chịu đau [G]khổ..!
Đừng hỏi tại [Em]sao khi tình yêu không như [Am]ta ước mơ.
Bạc tiền vật [D]chất như vực [G]thẳm hố sâu...
Giờ ngăn [C]đôi cho tình ta mãi cách [Am]xa nhau người ơi...
Đành ra [C]đi để em [D]quên anh còn [Em]hơn.