1. Chiều [Am] xuống, chiều phai sắc nắng, nhuộm tím nao [Dm] lòng.
Màu [G] tím, màu mây nhung nhớ, tiễn đưa tàn [C] thu.
Giọt [F] nắng, còn vương trên lá, rớt rơi trong [Bm7b5] chiều.
Anh nhớ [E7] không, bóng chiều thu [E7] ấy.
2. Ngày [Am] ấy, ngày chia tay ấy, lặng lẽ ga [Dm] tàu.
Còi [G] hú, tàu đi khuất bóng, mắt em lệ [C] tuôn.
Lời [F] hứa, mùa thu năm tới, sẽ quay trở [Bm7b5] về.
Không thấy [E7] anh, em mòn mỏi [Am] chờ.
ĐK: [A]
Em chờ anh [A] mãi, từng ngày tháng, trôi trên phận [D] người.
Thu tàn khô [E] héo, mùa thu chết, gió đông về [A] đây.
Hàng cây trút [A] lá, nhớ thương ai, mùa đông khóc [D] dài.
Lạnh buốt tâm [E] hồn, khúc giao mùa, buồn tàn thu [A] rơi. Am
3. Người [Am] hỡi, mùa thu đã hết, còn vết ưu [Dm] phiền.
Sầu [G] tím, màu mây trong mắt, thủy chung chờ [C] ai.
Chiều [F] tím, mùa thu xa vắng, bước chân giang [Bm7b5] hồ.
Ôi lãng [E7] du, hoang vu nơi [Am] này.