Như thân cây [G]xác xơ em ôm bao [Em]giấc mơ
Có những [C]lúc nỗi buồn thôi thúc em đâu nói [D]ra.
Em không vui [G]đấy sao? Mang bao nhiêu [Em]đớn đau
Chẳng thể [C]giấu đi điều em muốn trong đôi mắt [D]nâu.
Từng ngày trôi [Bm]qua, nụ cười xa dần đôi môi hằn lên bao điều [E7]lắng lo
Hay em cứ quên [Am]đi cho vơi hết nghĩ [D]suy.
Mình ngồi thật [Bm]lâu, tựa vai nhau, dù thời gian vội mang theo nhiều [E7]đắn đo
Thôi em đừng buồn [Am]nữa, ngày đêm mưa hòa vào trong mây mù mình [D]em ôm bao ưu tư đến khi nào?
Vì ngày đẹp tươi luôn [G]đến theo cách riêng em luôn trìu [Em]mến
Anh sẽ luôn bên em dù [C]có ngại ngần, xin em một lần lắng [D]nghe.
Đừng vội vàng buông tay [G]nhénNhư cách ta thơ ngây thời [Em]bé
Sau những cơn mưa em sẽ [C]thấy cầu vồng, tia nắng nhẹ lòng vuốt [D]ve.