Capo 2
[Em]Tôi chìm đắm trong nỗi [Bm]đau [C]mơ người nằm trong chiếc [G]áo. [D]
[Em]Khi hình bóng người đứng [Bm]sau, luôn [Am]khiến tôi phải nhìn về quá [Em]khứ. [B7]
[Em]Tôi giờ chỉ mong bình [Bm]yên, [C]cho dù dòng đời vạn [G]biến, [D]
[Em]Nhưng ngoài kia là cuộc [Bm]chiến,
Liệu tôi có [C]quá ích [G]kỉ tìm bình [Am]yên khi bao người [B7]đang nằm xuống.
Vì [Em]người đã khuất, đã [Am]nằm xuống đất
Tôi [C]sẽ mang nỗi đau của người ở [B7]lại.
Tôi [Em]chẳng còn gì để mất tôi [Am]chẳng còn gì vương vấn
Hạnh [C]phúc chỉ đến khi [D]đất ta được bình [G]yên.
[Am]Vì trọng trách với [Bm]người đã ở bên [C]tôi, lúc [D]khó khăn.
Đâu [Em]đó vẫn còn ai đó, luôn [D]dõi theo và bên tôi
Là [Am]điều tôi không muốn [Em]mất và [Am]đó [D]...chính là sứ [Em]mệnh.