Ng [Am]oài kia trăng lên cao, [D]gi ó lay [Am]ngà n cây.
Dã T [F]ràng vẫn nhói [G]đ au với vết [F]thư ơng dấu chôn [Em]tr ong lòng.
Ngà [Am]y xưa mang yêu [D]thươn g [Am]đến c õi trần gian.
Ngỡ [F]tình yêu thủy chu [G]ng nên [F]ma ng [G]theo suốt [Am]một đời thôi.
Dã [F]Tràng se [D]bờ ước ngu [E]yện một [Am]hạnh phúc.
Dã [F]Tràng m [D]ơ [E]tìn h yêu.
Có n [F]gờ [D]đâ u [E]hạnh phúc [Am]c hỉ là phù du.
Ước [F]vọng [D]không thành lòn [Em]g cay đắng.
Kiếp D [Am]ã Tràng se [G]cát đêm để rồi [F]co n sóng xô [C]ta n tành.
Kiếp D [Am]ã Tràng sao [G]đớn đau như [F]tình tôi [G]suốt [Am]những ngày qua.
Cho thậ [Am]t nhiều [G]khôn g tiếc chi [F]để r ồi đổi [C]lấy lạ i được gì?
Khép m [Am]i buồn nước [G]m ắt rơi, [F]thương m [G]ình nh ư [Am]kiếp D ã Tràng thôi.
Ngoài kia trăng lên cao, gió cũng buồn đau.
Dã tràng vẫn ngóng trông vẫn mãi se giấc mơ tình yêu.
Ngoài kia trăng lên cao.
Gió cũng buồn đau.
Dã Tràng đã chết theo con sóng xô đáy nơi đại dương.
Ngoài kia trăng lên cao.
Ngoài kia trăng lên cao.