Một mai qua cơn [Dm]mê, xa cuộc đời bềnh [Am]bồng
Tôi lại về bên [Dm]em, ngày gió mưa không [C]còn
Nên đường dài thật [Bb]dài, ta mặc tình rong [F]chơi
Cùng nhau ta sẽ [Bb]đi sẽ thăm bao nơi [C]xưa
Xa một thuở lênh [Dm]đênh, ta sẽ thăm từng [Bb]người
Sẽ đi thăm từng [C]đường, sẽ vô thăm từng [Dm]nhà
ĐK:
Tình người sau cơn [Bb]mê vẫn xanh
[C]Dù bao tháng năm đau thương dập [F]vùi
[Dm]Trường quen vắng ta mai ta lại [Bb]về
[C]Cùng theo lũ em học hành như [Dm]xưa
Rồi đây qua cơn [Dm]mê sông cạn lại thành [Am]dòng
Xuôi về ngọn quê [Dm]hương. Ngày đó tay em [C]dài
Vun cuộc tình thật [Bb]đầy mơ toàn chuyện trên [F]mây
Còn tôi như cánh [Bb]chim, sẽ bay đi muôn [C]phương
Mang về mầm xanh [Dm]tươi. Khi lá hoa thật [Bb]nhiều
Trái yêu thương đầy [C]cành, hái đem cho mọi [Dm]người
* Tôi sẽ ươm thật [Bb]nhiều
Trái yêu thương đầy [C]cành, hái đem cho mọi [Dm]người