CÓ BIẾT ĐÂU NGƯỜI ĐỜI 1. Nếu có chăng là [Dm] gió trọn kiếp nhân sinh [Gm] gầy Hương đời muôn sỏi
1. Thuở [Am]ấy đã không [Am]còn cùng nhau quấn [Am]quýt Tôi bước [Dm]đi đêm [C]tối từng canh hiu [A
1. Thời gian cứ [Cm]trôi vội vàng không trở [Cm]lại Người ta đã [Cm]quên như là dĩ vãng cho tiếng l
CÓ NÊN GIỮ LẠI KHÔNG 1. Khoảng cách dần [Dm] xa Dẫu biết chẳng [F] thể đi cùng nhau được nữa [Dm
1. Thuở ấy còn [Cm]yêu chúng ta như hình với [Cm]bóng Tà áo thu [Bb]bay trong những chiều ta cuối [
1. có phải em là [Am]mơ cho tôi bao thẩn [Am]thờ Cả ngày trông ngóng đêm [Am]mong Có phải em là [D
1. Đêm nay trăng [Am]tàn từng mãnh vỡ rụng [Am]rơi Sương khuya u [Am]sầu giọt như thêm nhớ thêm [Am
1. Cách xa [Am]rồi đường đời hai lối [Am]đi Từ sâu trong cõi [Am]lòng là muộn phiền vương nắng [Dm]
Sài gòn đêm [Am]nay có [G]anh với tôi [Am]tâm tình Bên ly rượu [G]nồng bao ngày buồn vui cách[Em]
Anh Tiến,
17 tháng 06, 2025
A7
Am
C
Dm
E
E7
Em
F
G
SAO VẪN CÒN THƯƠNG 1. Người xưa [Dm] ơi đêm vắng cô đơn [Dm] phòng Nhớ ai người có [Dm] nhớ Canh