Capo 4
[C]Cô ta 23 đầy mộng mơ sâu trong ánh mắt những dại khờ
[G]Đôi khi vô tư làm ngơ không quan tâm ai đã làm gì sai
[Am]Sau lưng em là một chàng trai tay đan tay một [F]người khác
[C]Trôi qua đi thêm một vài năm trưởng thành là điều may mắn
[G]Đôi mi đã không còn như xưa chẳng còn nhòe ướt vào ngày mưa
[Am]Em không quan tâm thêm một ai trao bên tai [F]những lời tình yêu
And she never [C]cries mạnh mẽ đúng hay sai chẳng cần kề bên [G]ai một người là mãi mãi
Người con [Am]gái trải qua bao mối tình dẫu đã cố yêu hết mình em thật [F]quá đáng thương phải không?
And she never [C]cries mạnh mẽ đúng hay sai phải cần bao nhiêu [G]lâu để hiểu được niềm đau?
Tự học [Am]cách biết yêu thương lấy mình dẫu chẳng có ai bên mình
Em thật [F]quá đáng thương phải không? And she never [C]cries
[C]Khóc làm gì? Đau làm gì? Tổn thương bao lâu nay đã quá đủ rồi
[G]Những ngây dại, em có ngại? Đừng nhắc cho anh ta rằng em
đã [Am]yêu, đã thương và đau nhiều lần khóc vì nhớ đậm sâu
Liệu giờ em đã [F]biết yêu mình biết chăm lo em nhiều hơn?
[C]Chẳng cần phải tỏ vẻ là mình mạnh mẽ với ai điều gì chẳng thuộc về mình thì đừng cố níu lại
[G]Vì sự thật cuộc tình nào mà chẳng có đúng sai từ bỏ được là điều ta vui nhất
[Am]Chẳng còn thấy những niềm đau chẳng còn nhớ nhung về nhau
Quang [F]gió mây trời em vẽ nụ cười trên môi
And she never [C]cries mạnh mẽ đúng hay sai chẳng cần kề bên [G]ai một người là mãi mãi
Người con [Am]gái trải qua bao mối tình dẫu đã cố yêu hết mình em thật [F]quá đáng thương phải không?
And she never [C]cries mạnh mẽ đúng hay sai phải cần bao nhiêu [G]lâu để hiểu được niềm đau?
Tự học [Am]cách biết yêu thương lấy mình dẫu chẳng có ai bên mình
Em thật [F]quá đáng thương phải không? And she never [C]cries [G] [Am] [F]
And she never [C]cries giọt nước mắt phôi phai
Một ngày em sẽ [G]thấy điều tuyệt vời nơi đây
Một người [Am]sẽ đến bên em lắng nghe Ôm lấy nỗi đau vỗ về
Khâu lại [F]những vết thương ... của [Fm]em
And she never...[C]cries!