[Dm]Bạn biết chăng cuộc đời đầy đau [Gm]khổ?
Bởi con [A7]người mãi gieo rắc hận [Dm]thù.
Gây đau [B]thương, gây tang [C7]tóc, ngục[F] tù,
Rốt [A#]cuộc chỉ còn là cơn ác [A7]mộng.
Nào lợi [Dm]danh, nào tài[Gm] sắc,
Từ xa[A7] nhìn chúng óng ánh lung[Dm] linh.
Bọn mình đua nhau, tranh giành đuổi [Gm]bắt,
Nắm được [A]rồi, nhìn lại chỉ tay[Dm] không.
Chúng vốn[Dm] là, những chùm bọt trên[Gm] sông,
Còn chi [A7]đâu, chỉ toi công nhọc [Dm]sức.
Trời trong, mây[Gm] trắng, gió mát, trăng [Dm]thanh,
Vườn cây xanh [A#]rờn, khóm [A7]hoa cười [Dm]mỉm.
Nhạc dế nhẹ[Dm] nhàng, giọng chim thảnh [Gm]thót,
Chính nơi [A7]này, đã hiện rõ chân[Dm] nhân.
Hận ngàn[Dm] năm đều tan nát trong[Gm] mơ,
Đâu còn nữa những khổ [A7]đau buổi [Dm]trước.
Muốn thấy[A#] nó, bạn đừng theo vọng [F]tưởng,
Niệm lăng xăng chìm lắng biển thanh[Dm] bình.
Đến đây[A#] rồi, hạnh phúc khó thưa[A7] trình,
Chỉ xem[Dm] thấy, nụ cười luôn hé nở.