Capo 4
Chiều 30 [G]Tết, tôi [B7]đứng đón xe về [Em]nhà
Nhìn xung quanh [C]tôi người [D]ta háo hức vui [G]cười [G7]
Bỗng dưng khựng [C]lại trong tôi 1 [Cm]giây
Khoé mi lệ [B7]nhoà đau nhói trong [Em]tim
Và giây phút [Am]ấy, tôi thấy tôi thật vô [D]tâm
Vậy mà hôm [G]qua, tôi [B7]nghĩ sẽ không về [Em]nhà
Mẹ cha tôi [C]khóc, hỏi “[D]Sao chưa thấy con [G]về?” [G7]
Tôi trả lời [C]rằng “Con phải tăng [Cm]ca, để kiếm thật [Bm]nhiều tiền về cho [Em]cha”
Mà tôi đâu [Am]biết một điều, cha mẹ tôi đâu cần điều [D]đó
Giờ tôi chỉ [G]mong chuyến xe [B7]cuối cùng này đến [Em]thật nhanh
Để tôi chạy [C]tới, ôm chặt [D]lấy cha tôi, mẹ [G]của tôi
Và [C]nói: “Con đã [Cm]về, con xin [Bm]lỗi” [Em]
Mẹ tôi [Am]khóc, kéo tay tôi vào [D]trong
Và tôi nhìn [G]thấy tình thân [B7]quý khi gia đình [Em]sum vầy
Và tôi hạnh [C]phúc khi tất [D]cả còn được ở [G]bên tôi
Cuộc [C]sống rất vô [Cm]thường, ta nào [Bm]đâu biết [Em]
Hãy quay [Am]về, [D]khi còn có [G]thể