Chiều [F#m]nay con chợt nhận ra bao xót thương Hướng về miền Trung lòng thấy bồi [B]hồi Bao nhiêu
1. Im lặng trong [Em] lòng hàng đêm thao [G] thức muốn nói lời yêu [B7] thương Im lặng trong [D] lò
Khi [Am] thoảng cơn gió [Em] may Làm mùa [C] đông trở [Em] dậy Khi [G] trút hanh cuối [D] thu Đan
1. [D] Ngày theo nắng [G] rơi [Em] cùng con nước [Bm] chiều, [C] buồn trôi lững [Am] lờ, [Em] con s
Sân ga [Am]chiều lặng thầm nỗi biệt [Dm]ly Của người ra [E7]đi và người ở [Am]lại Gió heo [Am]may
1. Một ngày trông [A] anh nắng mãi không [A] tàn, mây cũng lang [E] thang ngóng ai buồn [A] tênh.
1. Cuộc tình ngày [Am] ấy thoáng mây tan lưng trời Người tình ngày ấy dáng [Dm] xưa xa vời vợi [G
1. Ơi [Em]em, người tình [C]lỡ, bên ta đời dang [G]dở. [Em]Đời cho ta yêu [Am]vội, [B7]tình khuyên
Gương xưa [Dm]vỡ, đâu rồi, hình bóng [F]cũ ....! Đây tàn [Gm]y, còn phảng [C]phất , chút hương [D
1. Vì nhà nghèo [Dm] nên con đành phải xa gia [G] đình Vì mẹ vì [Gm] cha con đành phải hy [Am] sinh