[G]Có những cái ôm đã [Em]từng vẹn hơi [C]ấm hai chúng ta hằng đêm,
chiều nay [G]anh cà phê quán [Em]quen nhưng có một [C]mình, anh cảm thấy mình kiếm tìm.
[G]Những quyển sách anh đã [Em]đọc và vị [C]đắng day dứt trên đầu môi,
chiều nay [G]anh cà phê thế [Em]thôi nhưng cớ sao giờ [C]không còn thấy mình quen thuộc
Dường như [Am]anh đã không còn [Em]giống như anh của [C]ngày xưa lúc trước,
và để em tiếp bước đi [Am]sau khi ta lặng [Em]kết những câu trả [C]lời.
[Am]Anh đâu hay điều [Em]đó có mang lại [C]những kết thúc cho cả hai.
Sẽ hạnh [C]phúc thôi, dù không có nhau.
[G]Có những mái hiên đã [Em]từng, làm nơi [C]chốn hai chúng ta ngày mưa,
chiều nay [G]anh cà phê quán [Em]xưa, nhưng có bao [C]giờ em còn quay lại nơi này?
[G]Giấu đi bước đã [Em]từng, hỏi thăm [C]những con dốc ta từng đi,
chiều nay [G]anh cà phê có [Em]khi sẽ nhớ ra [C]thêm bao buồn vui ở bên em.
Dường như [Am]anh đã không còn [Em]giống như anh của [C]ngày xưa lúc trước,
và để em tiếp bước đi [Am]sau khi ta lặng [Em]kết những câu trả [C]lời.
[Am]Anh đâu hay điều [Em]đó có mang lại [C]những kết thúc cho cả hai.
Sẽ hạnh [C]phúc thôi, dù không có nhau.