Lời 1:
[F] Dòng thời [C] gian trôi mãi không [F] ngơi
Có lúc cho ta niềm hạnh phúc tuyệt [Bb] vời
Lần đầu biết [F] yêu, ngỡ ngàng như giấc [C] mộng
Lần đầu biết [Gm] đau, lệ nào thấm trên [C7] môi
Từng ngày [Gm] qua tháng năm cũng [F] qua
Ta lớn khôn lên rồi ta cũng phải [C] già
Cảm ơn thời [Gm] gian cho ta yêu và [Bb] ghét
Yêu những thật [C] thà và ghét những điêu [F] ngoa.
ĐK:
Thời gian ơi ta muốn [Bb] níu thời gian [Gm] lại
Giữ tuổi thanh [C] xuân còn ở mãi trong [F] ta
Nhưng sao thời [C] gian vẫn hồn nhiên kỳ [Gm] lạ
Cứ vô [C] tình mặc ta [C7] van thiết tha?
Cảm ơn thời [Gm] gian nuôi ta nên khôn [Bb] lớn
Nhưng ghét thời gian sao cứ thế vội [C] qua?
Bao nhiêu niềm [Gm] vui không thể nào níu [C] được
Mà nỗi [C7] buồn cũng chẳng chịu chia [F] xa.
Lời 2: (Hát sau giang tấu)
Dòng đời [C] trôi trôi mãi không [F] ngơi
Có lúc mang theo niềm đau xé rã [Bb] rời
Nụ cười đã [F] quên, ánh nhìn xa khuất [C] mộng
Giọt sầu khẽ [Gm] rơi, lạnh bờ má đơn [C7] côi
Từng mùa [Gm] qua, nắng mưa cũng [F] qua
Bước mỏi đôi chân rồi ta cũng phải [C] già
Cảm ơn thời [Gm] gian cho ta bao lần [Bb] nhớ
Yêu những dịu [C] dàng và ghét những phôi [F] pha
ĐK:
Thời gian ơi ta muốn [Bb] kéo thời gian [Gm] lại
Giữ giấc mơ [C] hoa còn ở mãi trong [F] ta
Nhưng sao thời [C] gian vẫn thản nhiên kỳ[Gm] lạ?
Cứ vô [C] tình mặc cho[C7] ai xót xa?
Cảm ơn thời [Gm] gian đưa ta qua giông [Bb] tố
Nhưng ghét thời gian không giữ phút bình [C] yên
Bao nhiêu thiệt [Gm] hơn ta nên đành buông [C] bỏ
Còn nghĩa [C7] tình mãi giữ lại trong [F] tim.