1. [C] Có một thời vụng [C] dại mãi đuổi bướm hái [Dm] hoa.
[C] Có một thời ngây [Dm] thơ mộng [G7] mơ chàng hoàng [C] tử.
[F] Em đâu là cô [Dm] Tấm từ quả thị bước [C] ra.
[Dm] Anh đâu là Hoàng [G7] tử, nên mình cứ dần [G7] xa.
2. [C] Có một thời vụng [C] dại em chẳng dám nhìn [Dm] anh.
[C] Có một thời ngây [Dm] thơ mộng [G7] mơ rồi em [C] khóc.
[F] Anh làm sao hiểu [Dm] được vì đâu mắt em [C] cay ?
[Dm] Anh làm sao dỗ [G7] được vì trái tim thật [C] thà.
Chorus :
[F] Rồi ngày một lớn [F] lên ân tình không dám [G7] ngỏ.
Anh ngại nên không [Dm] nói, em thẹn nên cố [G7] che.
[F] Rồi biền biệt cách [F] xa em làm dâu xứ [G7] lạ.
Anh bịn rịn người [Dm] mới, em về với người [G7] ta.
Cứ thế thời gian [Dm] qua, cứ thế thôi chờ [C] đợi.
Rồi một ngày Xuân [Dm] tới chim én về xôn [C] xao
Cứ [F] thế thời gian [G7] qua, cứ thế thôi chờ [G7] đợi.
Rồi một ngày Thu [Dm] tới, em [G7] quên cả lối [C] về.