Bao [Am] đêm Thầy ngồi soạn bài.
Suy [Dm] tư thức bên ngọn [Am] đèn khuya.
Trăng [C] lên sao Thầy [D] chưa ngủ?
Nghĩ [B7] suy bao điều [C] Thầy ơi! [Am]
Ngoài [Dm] trời đông về [Bb] se lạnh,
Từng [G] cơn giá buốt [C] qua thềm
Khuya [Em] rồi sao Thầy chưa [Dm] nghỉ?
Em thương [Em] Thầy đêm đêm [Am] miệt mài.
Thầy như là mùa [Dm] xuân
dệt nên muôn cánh [G] én bay giữa trời [C] mênh mông.
[Dm] Thầy như là dòng [G] sông
cùng em qua khắp [C] chốn đưa em về biển [Em] Đông.
Thầy như là phù [Dm] sa
ngày đêm nuôi lúa [G] mới cho cánh đồng bao [C] la.
[Dm] Thầy như là mẹ [G] cha
dìu em qua bão [Em] tố mong sao em [Am] nên người.
[Am] Bao năm chèo đò chở người.
[Dm] Qua sông mấy ai còn [Am] về thăm?
[C] Sông xưa con đò [D] khắc khoải.
Tóc [B7] xanh bây giờ [C] bạc phai
Giờ [Dm] Thầy đã già [Bb] đi nhiều.
Đò [G] kia! Vẫn bến [C] sông xưa
Khách [Em] còn đi, thì Đò vẫn [Dm] chở.
Em thương [E] Thầy thương lắm! [Am] Thầy ơi!
(Công ơn [E] Thầy cao quý Thầy [Am] Thầy ơi!)