Capo 2
[G]Nghe Adele ngồi hát về chuyện tình [C]cũ,
Không sao [Am]đâu cô sẽ tìm người giống như [D]người lúc xưa.
Và chợt cô [Bm]nghe xung quanh, anh đã tìm được bình [Em]yên và kết hôn [E7]rồi.
Thời [Am]gian dần trôi mọi thứ vẫn [D]hệt như vậy.
[G]Tôi không thể yêu giống như là A[C]dele,
Rằng [Am]sau chia tay, tôi sẽ tìm người giống như [D]người lúc xưa.
Tại sao phải [Bm]sống với quá khứ hình ảnh ngày [Em]xưa đã khiến ta [E7]đau,
Học [Am]thêm cả cách chấp nhận vì đời [D]vẫn trôi.
Học cách yêu [G]thương thì thật dễ [B7]lắm, học cách chia [Em]tay sao quá khó [Dm7]khăn.
[G7]Trò chuyện giữa [C]đêm mình tôi tự nhiên sao quá [Bm]hiu quạnh.
[E7]Ánh trăng rọi [Am]soi, rặng cây, hàng [D]rào cả những cây cột [Bm]điện và cả thế [Em]giới.
Chỉ có [Am]tôi ngồi đây chới với ngay dưới [D]hiên nhà.
Buồn trọn hết [G]đêm rồi ngày sẽ [B7]đến bật đĩa hát [Em]lên riêng tôi nhảy [Dm7]nào.
[G7]Ừ thì ở [C]sân nhà tôi, sợ chi ai nói [Bm]ai nhìn.
[E7]Cánh tay tự [Am]ôm trên thân cô [D]độc. Chúng ta bỏ [Bm]nhau ở lại thế [Em]giới.
Thế giới [Am]riêng mà từ hôm nay riêng [D]tôi phải bước [G]đi.