Capo 4
Nhớ mãi một ngày xuân [C]năm xưa khi [Dm]quê hương tàn cơn khói [Am]lửa
Đứng [F]giữa rừng cờ sao tung [Dm]bay anh và [G]em ngơ ngác trước tương [G7]lai
[C]Mà từ ấy đến [F]hôm nay [Em]trong cuộc sống bao [Am]đổi thay
Ta vẫn [G]luôn luôn nở [F]nụ cười ta vẫn [Dm]hát trong tình yêu [G]của người
Em [Dm]ơi ! em [G]ơi ! Có [G7]thấy chăng thành phố Bác thân yêu.
Chiến thắng dịu kỳ xuân [C]năm xưa cho [Dm]ta yêu tình yêu cách [Am]mạng
Nhớ [F]mãi trọn đời nghe [Dm]em ơi yêu tự [G]do yêu đất nươc [G7]quê hương
[C]Và hạnh phúc mới [F]hôm nay [Em]ta nguyện giữ cho [Am]ngày mai
Em hãy [G]luôn luôn nở [F]nụ cười ta hãy [Dm]sống trong niềm tin [G]ước vọng
Em [Dm]ơi ! em [G]ơi ! Có [G7]thấy chăng [Em]Thành phố đang [Am]vẫy gọi
Em [Dm]ơi ! em [G]ơi ! Hãy [G7]khắc ghi lời Bác trong [C]long ta .