Capo 2
Gặp [A]đúng thì hoan hỉ gặp [E]sai thì sầu bi
Đi [F#m]đúng thì dài lâu đi sai thì biệt [C#m]ly
Nhìn một [D]lần nhớ một [E]khắc thương một [C#m]chốc nhớ một [F#m]đời
Nói yêu [Bm]anh một lần để rời xa mãi [E]mãi.
Thiết [A]tha có đến mấy đậm [E]sâu có đến mấy
Một [F#m]khi lòng lạnh băng cũng trở thành [C#m]quá khứ
Khi người [D]ta không còn [E]yêu thì [C#m]bất cứ điều [F#m]gì
Cũng trở [Bm]thành lý do mà họ chia [E]tay.
Chorus:
Đừng hỏi ai kia vị [A]trí của mình trong lòng họ là [E]chi
Rồi sẽ nhận lấy thất [F#m]vọng nhiều hơn niềm vui mà ta mong [C#m]muốn
Có những tháng [D]ngày đến những nỗi [C#m]buồn cũng bỏ ta [F#m]đi
Thì lúc [Bm]ấy mới thấu hiểu hết thế nào là [E]cô đơn.
Mình nói ra nhiều như [A]vậy nhưng bao nhiêu người hiểu được [E]đây
Đời ai mà không đã [F#m]từng yêu thương mắc phải sự dang [C#m]dở
Lãng phí cả [D]đời mãi trông mong một [C#m]người mà chẳng được [F#m]chi
[Bm]Sẽ nuốt lấy những nỗi cô [E]đơn thất [A]vọng.