Capo 4
Nếu như ngày [Em]mai là ngày cuối cùng ta còn tồn tại trên cõi đời
Chẳng còn sợ [C]hãi khi đã biết trước mặt dù thần chết có gọi mời
Ta còn chính [G]xác 24 giờ tính toán từng phút và từng giây
Chuyện gì dang [D]dở hôm nay nhất định phải làm không chờ đến ngày mai
Một buổi [Em]sáng thức dậy, vẫn sửa soạn và chải chuốt
Lựa ra bộ [C]đồ ta chưa từng mặc hôm nay nhất định phải đẹp nhất
Bởi vì hôm [G]qua, nổi buồn từng đến đã khiến ta chán chê
Giữa bờ [D]vực sự sống cái chết ta vẫn mỉm cười mới đáng nể
Nhấc điện [Em]thoại lên, gọi ngay cho ba cho mẹ
Vẫn giọng [C]nói thân thương ngày nào mẹ hỏi : “ Hôm nay con có về ?! “
Đã từ khi [G]nào, mà công việc chiếm hết phần lớn thời gian
Đã từ khi [D]nào, mà cuộc sống xung quanh chỉ toàn là lời than
Đã quá vội [Em]vã cho cuộc đua phía trước chẳng nhìn lại đằng sau
Bỏ lỡ tình [C]cảm vụn vỡ trong ai bây giờ nghĩ lại lòng quặng đau
Có những cái [G]sai không thể sửa nếu mình chưa kịp nhận ra
Hãy sống chậm [D]lại để ta biết mình từng có ngày hôm qua
Nếu như ngày [Em]mai là ngày cuối cùng ta còn tồn tại trên cõi đời
Ta vẫn sẽ [C]rap vẫn sẽ hát, chăm chút từng câu trong mỗi lời
Đã là đam [G]mê, sống hết mình, bản thân ta cũng là người nghe
Cứ làm những [D]gì cho là tốt nhất, quan tâm chi những lời cười chê
Nếu ngày [Em]mai ta chết, liệu còn những gì để hối hận
Khi đã trọn [C]vẹn hết mọi tâm tư thì dẫu ra đi là số phận
Nếu ngày [G]mai ta chết, thế giới bên kia ta đặt chân
Người buồn, kẻ [D]khóc nước mắt vì ta, ta sẽ coi đó là đặc ân
Thời gian [Em]lấy đi tuổi xuân, cho lại những bài học quý giá
Để ta biết [C]được những người yêu thương trên từng con đường ta đi qua
Khi cuộc [G]đời của mỗi con người chỉ sống đc 1 lần
Hãy cho [D]đi bằng những niềm vui, nụ cười ta nhận dẫu 1 phần
Nếu hôm [Em]nay là ngày cuối cùng của bạn thì sao nhỉ ?!
Nói xin [C]lỗi, nói yêu thương và tâm dẹp đi sự ích kỉ
Tiền [G]bạc, danh vọng, vị thế tạm gác qua đi
Để trở [D]về với những vô tư không còn bận tâm phải nghĩ gì ....