ÐK: Hỡi [Am]người, hãy nhớ mình là [Dm]bụi [E]tro.
Một [Dm]mai người sẽ trở [F]về [E7]bụi [Am]tro.
1. Ôi thân [G]phận của con [C]người tựa [E7]bông hoa nở [Am]tươi,
Một làn [Bdim7]gió nhẹ lung [E7]lay cũng biến [G]tan sắc [C]màu.
2. Hôm nay [G]người vui [C]cười rồi [E7]mai đây lệ [Am]rơi.
Ðời là [Dm6]giấc điệp qua [E7]mau nuối tiếc [G]chi bóng [C]sầu.
3. Ôi muôn [G]sự đều hão [C]huyền, giả [E7]trá và đảo [Am]điên.
Một điều [Bdim7]vững bền thiên [E7]thu: đức kính [G]yêu Chúa [C]Trời.
4. Mau quay [G]về cùng Chúa [C]Trời, lòng [E7]hân hoan nhảy [Am]vui.
Ðường tội [Bdim7]lỗi nguyện lui [E7]xa, Chúa sẽ [G]thương hải [C]hà.
5. Ôi trên [G]đời nào ai [C]người lòng [E7]không vương tội [Am]khiên.
Dù người [Bdim7]chính trực truân [E7]chuyên cũng mấy [G]phen yếu[C] hèn.
6. Ăn năn [G]vì ngàn lỗi [C]lầm nguyện [E7]Chúa hãy dủ [Am]thương,
Và đừng [Bdim7]khép miệng con [E7]dâng cất tiếng[G] lên hát [C]mừng.
ÐK: Hỡi [Am]người, hãy nhớ mình là [Dm]bụi [E]tro.
Một [Dm]mai người sẽ trở [F]về [E7]bụi [Am]tro.