[Am] Thu sang nên về đêm phủ sương, trăm hoa rụng rơi
Đứng [Em] lặng thinh trông hoàng hôn
Chàng nơi xa xăm chờ ai
Ta dửng [F] dưng... cũng k thể [C] quên
[Am] Như hoa kia lạnh băng, nàng sao buông tay h đây
Để [Em] lại mênh mang lòng ta
Vờ như ta k buồn thương “kính hoa thủy [F] nguyệt”
[E] Giả dối như [E] thế
[Am] Màn đêm buông lạnh căm nhớ nhung thêm [F] chất chồng
[G] Như xuân kia hóa ra nhựa ôm lấy [C] ta [G]
[Am] Mùi hương hoa thoảng qua còn vương áo [Em] ai
Nhàn nhạt [F] phiêu tán, [Em] cứ phiêu [Am] tán
[Am] Tr đan tâm làm cho cánh hoa tàn [F] lững lờ
[G] Hoa giăng giăng xuống đây làm ta tổn [C] thương [G]
[Am] Độ bao nhiêu thì kiếp độ bao sinh [Em] kiếp
Khiến con tim [Em] này như [F] héo mòn [G] 3 đời 3 [Am] kiếp
…[F] Cớ sao [G] còn căm phẫn trong lòng [Am] ta
[Am] Xưa kia ta vì ai, mà nay hoa râm tựa mây
Tháng [Em] năm đang dai dẳng trôi
Mà sao thanh xuân vụt qua
Lưu lạc [F] nhau, đã xa còn [C]xa
[Am] Thương thay hoa đào kia đẹp xinh nhưng sao lạnh băng
Nở [Em] rộ sâu trong lòng ta
Để cho nhân duyên đời sau kiếp sau thành [F] đôi
[E] Rồi cứ lưu [E] luyến
[Am] Màn đêm buông lạnh căm nhớ nhung thêm [F] chất chồng
[G] Như xuân kia hóa ra nhựa ôm lấy [C] ta [G]
[Am] Mùi hương hoa thoảng qua còn vương áo [Em] ai
Nhàn nhạt [F] phiêu tán, [Em] cứ phiêu [Am] tán
[Am] Tr đan tâm làm cho cánh hoa tàn [F] lững lờ
[G] Hoa giăng giăng xuống đây làm ta tổn [C] thương [G]
[Am] Độ bao nhiêu thì kiếp độ bao sinh [Em] kiếp
Khiến con tim [Em] này như [F] héo mòn [G] 3 đời 3 [Am] kiếp
…
[Am] Lạnh căm trăm nghìn năm hóa ra như [F]giấc mộng
[G] Như hong khô mắt ta vì cơn gió [C] qua [G]
[Am] Giả như bao chn xưa mà ta cũng [Em] quên
Cửu trần nơi [F] ấy [Em] cứ lạc [Am] lõng
[Am] Đào xa xôi còn xuân bt khi nao trở [F] lại
[G] Vi vu trg tán cây vì cơn gió [C] qua [G]
[Am] Tr trêu ngươi vì sao mà “hoa rơi [Em] cố ý” [Em]
k may [F] gặp ngay “[G] nc chảy vô tình” [Am] như thế
Kiếp sau r, [F] kiếp sau [G] ta nguyện [Am] yêu