Gm7Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ [C7]biết ngắm mưa
Nhìn qua hàng [Am]cây được bao nhiêu hạt mưa
Là trong [Dm]anh được bấy nhiêu nỗi [Dm7]nhớ, em
[Gm7]Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ [C7]biết đếm sao
Nhìn lên trời [Am]cao được bao nhiêu vì sao
Là trong lòng [Dm]anh còn bấy nhiêu [Dm7]những nỗi lo
Sợ mình đánh [Gm7]mất em khi, thu vừa sang, lá xanh bỗng [C7]úa vàng
Khi mưa còn chưa [Am]tới, em thay người yêu [Dm]mới, oh no [Dm7]no
Sợ mình sẽ [Gm7]khiến em yêu phai nhạt hơn giữa mênh mông [C7]bộn bề
Em ơi chờ anh [Am]với.. [G]
Bệnh của anh thì chẳng cần dùng đến thuốc
Chỉ [Gm]chờ em đến thăm và hỏi vài câu chắc là được
[D]Bệnh của anh… là lai rai vài ly rượu
Ngồi cà [Bm]kê với tụi bạn xong ước gì em tới rước
Em [G]à! Hạnh phúc mỏng manh như sợi tơ
Duyên [Gm]đến, rồi sẽ đi nếu hai ta chẳng phải nợ
Anh không [D]mong một ngày tim anh rãnh rỗi
Vì cô đơn [Bm]vốn dĩ luôn đi kèm anh đấy thôi
Anh là [G]Khói! không thể vui như ý muốn
[Gm]Anh đến đây chỉ vì buồn
[D]Người ta bảo sống là phải hưởng
Nhưng anh không [Bm]rõ cứ thế này thì ai thương? Hả em?
[G]Rồi bao giờ tim em rãnh rỗi?
Lúc [Gm]ấy, gặp nhau, như người dưng ngược lối
[D]Rồi bao giờ tim anh rãnh rỗi?
Lúc [Bm]ấy, gặp nhau, em bên ai khác rồi
Hãy là [G]em nốt ngày hôm nay mặc cho mai đây trở thành ai khác
Hãy cùng [Gm]cười với anh như vậy vì cuộc đời anh vốn dĩ là nhạc
Hãy đưa [D]tay để anh nắm lấy và được thấy nỗi buồn của em
Hoặc đừng tử [Bm]tế… nếu biết đường anh về sẽ chẳng có em.