Lời 1:
[G]Tôi là chàng trai không có ai [D]yêu
Bạn bè thân cứ lấy nhau [Em]đều đều
Người yêu [C]cũ đã bồng con trong tay, cùng chồng đi đó [D]đây
Còn tôi thì vẫn [G]thế, mặt mũi cũng
ít người [D]chê, tài chính cũng không đến [Em]nỗi tệ
Vậy mà sao cuộc đời ngộ [C]ghê, sao mà ngộ [D]ghê
Rồi gặp [G]em, ngày và đêm lên Facebook kêu [D]ca
Đàn ông thời ai cũng giống nhau [Em]thôi mà
Thì biết tìm đâu một người kề bên [C]ta [D]
ĐK:
Thế nên tôi [G]xin đánh liều, tỏ tình một phen
Biết em không [Em]thích hoa hồng, tôi tặng hoa sen
Dẫn em đi [C]xem phim Hàn, mua nàng que kem
Và mỗi khi em [C]buồn tôi nghe em lèm [D]bèm
Thế nhưng em [G]chưa bao giờ một lần vì tôi
Tóc tai tôi [Em]trong bù xù, nàng chẳng thèm nói
Bữa cơm tôi [C]mong bao lần, em hoài không tới
Và cứ thế lâu [C]rồi, nên tôi phải nhận ra [D]thôi
Cô ấy không thích [G]tôi
Lại một người nữa không thích [Em]tôi
Lại một lần nữa làm anh [C]trai rồi
Cứ thế một mình [D]tôi, cứ ế muôn đời [G]thôi!
Lời 2:
Ngày nào em [G]nói, lòng cô đơn quá cần có một người [D]thương
Cần một bờ vai kề chung những [Em]con đường
Tìm đâu thấy một người không lăng [C]nhăng,
một người thật ga [D]lăng hiền khô và đứng [G]đắn
Em không cần nhà lầu xe [D]hơi, em chỉ cần được đèo đi [Em]chơi
Yên bình muôn nơi, bên người yêu [C]thôi
Sao không phải là [D]tôi?