Em là một cô [C] gái
chẳng khi nào thấy [G] cười
Nhưng sao làm cho [Am] anh ngắm mãi chẳng thể [Em] rời
Chắc có lẽ vì [F] anh đã yêu em mất [C] rồi
Nhưng chẳng thể [C] nói với em người [G] ơi!!
Nhà em ở cuối [C] phố
mỗi khi tan trường [G] về
Anh lặng lẽ chạy [Am] theo từ phía sau em nào [Em] biết.
Một cô [F] gái nhỏ nhắn đáng [C] yêu nhưng lạnh lùng
Hay [F] là em làm người yêu anh [G] nha!!
ĐK:
Anh không khẳng định mình [C] tốt nhưng đủ sức chở che [G] cho em
Em chẳng cần phải [Am] lo khi có anh em luôn [Em] được no
Em hãy ở yên [F] đó cả thế giới cứ để [C] anh cân cho em
Ngoài [F] kia sống gió luôn có anh kề [G] bên.
Nếu một ngày em [C] biến mất anh chẳng cần nghỉ [G] suy
Sẽ là người đầu [Am] tiên chạy đi tìm em đó [Em] ngốc à!!
Kéo em về và [F] nói Đi đâu đấy không biết [C] lo à
Về nhà [F] đi anh xa em như thế đủ [G] rồi.... Baby[C]