1. Trót vì yêu người mà tôi khổ [Em] đau [C]
Thức từng đêm [B7] dài hồn nghe ướm [Em] sầu
Tưởng [E7] rằng đời cho mến [Am] thương
Nào [C] ngờ tình gieo chán [B7] chường
Người đong [D] đưa những lời gian [B7] dối.
2. Nếu mà biết được lòng ai đổi [Em] thay [C]
Chắc gì tôi [B7] phải khổ đau thế [Em] này
Thà [E7] rằng khi quen biết [Am] đây
Tình [C] bạn bè theo tháng [B7] ngày
Hứa thương [D] nhiều, phụ nhau bấy [Em] nhiêu.
ĐK: Người [Am] ơi [C] đã trót trao [Em] rồi
[D] Những giấc mơ [Bm] đời
Sao [Em] người đành lòng gian [Bm] dối
Từ [Am] đây [C] mang nhiều kỷ [Em] niệm
[D] Chôn vùi trong [B7] đời, rưng rưng lệ [Em] rơi.
3. Biết rằng không còn gì trong chúng [Em] ta [C]
Xót vì mai [B7] này đường xa xứ [Em] lạ
Hỏi [E7] lòng còn thương nhớ [Am] không
Hỏi [C] lòng còn vương vấn [B7] lòng
Tôi thương [D] người mà ai thương [Em] tôi.