MIỀN TRUNG TÔI YÊU NGƯỜI.
A1.
Ai (Cm)cũng có một quê nhà,
một miền ký ức tình yêu và quê hương,
(Cm)ai về miền (Fm)trung, qua trưa hè (G)gió nóng,
bão (D)dông mưa lụt đông (Cm)về, mới thấu (A#)hiểu
rằng (Gm)cuộc đời gian truân, (Fm)lòng người mới bao la, (Cm)
là miền quê(G7) tôi đó,
khó khăn không ngại dù đời hay tình yêu.(Cm)
A2.
Tôi (Cm)cũng có một mối tình,
một người tôi yêu mà tôi vẫn hằng mơ,
(Cm)ai về miền trung(Fm) cho tôi gửi lời nhắn(G),
nhớ thương(D) hãy đợi tôi về,
(Cm)nếu có(A#) hiểu rằng(Gm), cuộc tình đôi ta(Fm)
dù là có phong ba(Cm)
dù rằng ta(G7) xa cách,
dẫu xa muôn trùng nhưng lòng không hề xa(Cm)
Đk
Tôi yêu quê mình(Cm).. là miền trung,
(A#) tôi yêu người(D#).. dân quê tôi,
(Cm) Dù đời bao bão dông(Fm),
thăng trầm (D#)theo thời gian,
(Cm)mà lòng không sờn(G) chí..
Tôi yêu...(Fm)yêu tấm chân thành(Cm),
của người (G)mình yêu(A#),
Dù tình có chông gai,
(Cm)nhưng người không thay đổi lòng (Gm),
người mãi thủy chung.
(Cm), Chiều nay, (Fm)nghe tin bão về đây (Cm),
nước ngập làng quê(G),
thương xót (Cm)quê hương,
(Dm)nhớ người tôi thương.
(Cm) (Ai ơi(A#) hãy nhớ cho rằng,
(D#)dù sang hay nghèo(Cm),
cũng xin đừng quên quê,
(G)Người Miền trung, tuy lắm gian nan,
(A#) tuy lắm nhọc nhằn,
(G)nhưng giàu nghĩa nặng(D#) tình sâu (Cm).