Capo 4
Màu xanh của [Em] lá hắt nắng rơi trên đường [Bm] quen
Buổi chiều hôm [C] ấy chỉ biết nói ra là [G] buông
Người đi đâu [Am] đó mơ hồ giống [Em] như màn đêm chôn chặt
Gửi những [Am] tháng năm qua giọt buồn để lại em về nơi [B7] ấy.
Tình yêu [Em] đến bây giờ có thể nào dăm ba người [Bm] thương
Ngày hai [C] đứa đôi đường trách sao được biết em còn [G] vương
Dù là thể [Am] xác đi qua những nỗi [B7] đau
Dù là tận [Em] thế vẫn muốn giữ lấy [A] nhau
Lối yêu đã tàn [Am] phai heo hắt bờ [B7] vai của [Em] ai.
Vì trớ trêu tình [C] yêu hôm qua là những phù phiếm em trao anh nên mới [Bm] quá bất ngờ
Cứ thêm hi [Am] vọng để ta được mơ được [D] mong dù giờ thế giới [G] ấy xa xăm
Biết bao lần [C] nói đến cuối cố giữ lại nhau nhưng đâu đó trong [Bm] em chẳng cần thiết [Em] đâu
Buông tay hiểu [Am] rằng sẽ là lần cuối người muốn được tự [B7] do
Nhưng chẳng thể quay [Em] đầu.