1. Bê-lem [F]ơi! đêm [A7]nay Chúa sinh [Dm]ra
[G7]ở trong nhà [C]ngươi,
[F]nào ngươi đã sẵn mà [Am]tiến dâng lên những [Dm]gì
[G7]để cho đẹp mọi [C7]bề.
[F]Người đang tâm dâng [A7]lên cái hang [Dm]hèn
[G7]lựng bao mùi [C]hôi.
[F]Kìa xem lại cả một [A7]tiết đông ôi Bê [Dm]lem
[G7]sao ngươi [C7]bạc đến [F]thế?
2. Bêlem [F]ơi! Ngươi [A7]không biết đêm [Dm]nay
[G7]cả một trời [C]vui
[F]thần nhân ca hát ngàn [Am]khúc say sưa êm [Dm]đềm
[G7]khác xưa nay thường [C7]lệ.
[F]Ngươi không hay Con [A7]Thiên Chúa thương [Dm]người
[G7]chẳng khi nào [C]ngơi
[F]mà ngươi lại ở thật [A7]cách xa, ôi Bê [Dm]lem
[G7]sao ngươi [C7]bạc đến [F]thế?
3. Ôi Giê- [F]su! Sao [A7]sinh xuống đêm [Dm]đông
[G7]giữa nơi đồng [C]hoang.
[F]Màn sương gối đất một [Am]nắm rơm khô thay [Dm]mền
[G7]tuyết sương nặng [C7]nề.
[F]Sao không sinh trong [A7]khung cảnh huy [Dm]hoàng
[G7]trướng buông màn [C]trăng.
[F]Quỳ đây con dám thầm [A7]thỉ kêu ôi Giê- [Dm]su!
[G7]sao con [C7]bạc đến [F]thế?
4. Chắp hai [F]tay con [A7]xin Chúa thương [Dm]xem
[G7]cũng như ngày [C]xưa.
[F]Ngày sinh xuống thế ngày [Am]đến thăm dân xa [Dm]lạc
[G7]đớn đau không nề [C7]gì.
[F]Con ăn năn bao [A7]nhiêu mối tội [Dm]tình
[G7]tự khi còn [C]thơ.
[F]Giờ đây thống hối tự [A7]vấn lương tâm than [Dm]ôi!
[G7]sao con [C7]bạc đến [F]thế?