Capo 4
1. Đã bao [Am]lần con mơ trở [Em]lại,
những ngày còn đang ấu [G]thơ
Nơi có mẹ [Am]hiền, ôm con vào [Em]lòng,
một chiều quạnh hiu gió [G]mưa
Nhưng có bao [Am]giờ trở lại quê [Em]xưa,
mgọn gió thu [Am]chiều võng con đung [Em]đưa
Còn [B7]đây, một [Am]giấc [Em]mơ vừa
ĐK 1: Mẹ [Em]ơi, qua bao mùa lá rụng
Qua những ngày giông bão ngây [Am]thơ
Có bao [Em]giờ con hiểu được [Am]rằng,
đến một [B7]ngày mẹ sẽ lìa [Em]xa
Mẹ [Em]ơi, mẹ [Am]ơi
Suốt một [Em]thời lam lũ nuôi con
Suốt một thời giấc ngủ không [Em]tròn
Đến một [B7]ngày thương nhớ héo [Em]hon
2. Đã bao [Am]lần con yêu tự [Em]hỏi,
mẹ là gì trên thế [G]gian?
Khi thiếu đi [Am]tình yêu thương của [Em]mẹ,
lại thèm những lời hỏi [G]han.
Khi bước chân [Am]con về miền chênh [Em]vênh
Khi gió mưa [Am]về lạnh lùng đêm [Em]thanh
Còn [B7]đâu, còn [Am]đâu [Em]dáng mẹ
ĐK 2:Mẹ [Em]ơi, qua bao ngày tháng dài,
khi con buồn tâm sự cùng [Am]ai?
Khi cô [Em]đơn in dấu chân [Am]hài,
khi sự [B7]đời trăm đúng nghìn [Em]sai
Mẹ [Em]ơi, mẹ [Am]ơi
dẫu cuộc [Em]đời này có phôi phai
Mãi lòng này đau đáu chín [Em]chiều,
ơi tình [B7]mẹ vẫn mãi trong [Em]con
3. Thế gian [Am]này ai đang còn [Em]mẹ,
đừng làm mẹ khóc nhớ [G]không
Vì ở trên [Am]đời không ai bằng [Em]mẹ,
ngọt bùi cùng con sẽ [G]chia.
Vì ở trên [Am]đời mẹ là duy [Em]nhất,
dõi bước chân [Am]con tận khi nhắm [Em]mắt,
mẹ [B7]ơi – mẹ [Am]ơi, [Em]xa rồi.