Yêu[Am] đâu phải nếu [F]giữ, hạnh [C]phúc cho mình [G]thôi
[Am]Yêu là mong [F]muốn cho người [C]ấy mãi yên [G]vui oh..[Am]oh
Verse 1:
Yêu [Am]nhau bao lâu cứ [F]ngỡ rằng mình,
sẽ mang [C]lại hạnh phúc cho [G]nhau
Mà [Am]sao hôm nay anh mới [F]thấy, tim anh [C]đau thế [G]này
Con [Am]tim anh như tan [F]nát, vì nhìn [C]thấy nước mắt em [G]rơi
Người yêu [Am]ơi,
Có lẽ ta đã [F]sai, vì không [C]phải yêu nhau là có [G]thể bên nhau trọn [Am]đời.
Dù [Am]cho là ta cố [F]gắng, củng không [C]thể thay đổi được [G]gì
Vậy [Am]thôi anh sẽ ra [F]đi, trả lại cho [C]em tháng ngày bình [G]yên.
Đã không [Am]còn những ân [F]tình, ngày [C]nào mà mình bên [G]nhau
Đã quên [Am]rồi, tình nồng [F]ấm, ngọt [C]ngào mà mình cho [G]nhau oh….[Am]oh
Bridge:
Nếu anh [Am]không như là em [F]nghĩ, thì có [C]lẽ em không đau [G]buồn
Nếu anh [Am]như là người ta [F]nói, thì cảm [C]giác có lỗi sẽ mau [G]thôi
Sẽ không [Am]buồn chẳng cần suy [F]nghĩ, bời vì [C]em đã trót yêu sai [G]người
Hãy đi [Am]tìm một hạnh phúc [F]mới, và em [C]sẽ quên anh như [G]quên...
Lang [Am]thang nơi góc [F]phố, cô [C]đơn chỉ mình [G]tôi
Yêu [Am]thương ngày xưa đã [F]vỡ, chẳng [C]còn gì mà nhớ [G]thương, em đi [Am]rồi.