Em đã [Am] nói rằng hạnh phúc, nên [Em] trân trọng từng lúc. Đừng [F] vì điều gì mà [G] lỡ tơ [C] duyên
Em cũng [Am] nói rằng cảm xúc, không [Em] quá ép buộc, đừng vì sự [F] ích kỉ mà khiến [G] nhau đau [Am] lòng
Và khi anh [C] hiểu được điều em nói, [G] là lúc em quay bước đi, [Am] là lúc nhòe mi là lúc mà anh biết [G] trong tim em nghĩ gì
Có [F] lẽ vì em hết [G] yêu, cũng có [Em] lẽ là do chính [A]
Có lẽ [Dm] nào vì vô tâm [F] quá mà anh quên [G] đi cảm xúc của em [G]
Anh tự [C] hỏi bản thân của mình, vì [G] sao anh quá vô tình? Vì [Am] sao anh để mất em người đã bên [Em] anh mang đến yên bình,
bầu trời [F] không còn em rẽ [G] đôi, có kêu [Em] gào thì cũng thế [Am] thôi, anh vùi [Dm] chặt bao kí ức, ai rồi [F] cũng [G]sẽ ổn [C] thôi
Ngày [F] mai chẳng còn "chúng [G] ta", những lỗi [Em] lầm rồi cũng thứ [A] tha
Sẽ có [Dm] người hiểu được em [F] hơn, sẽ có [G] người là cả thế giới của [C] em