[Anhtựđãnóisẽtốt|c|thôianhchịuđựnggiỏilắm|g|rồi]
[Anhtừngđãnóisẽchẳngsao|am|nhưnganhthấychẳngổnchút|em|nào]
[đêmvềlạithấytimhư|f|haonhữngkýứctrôingượcvề|em|timchẳnghết|am|thấu]
[Cất|dm|giấucơnđauchẳngđểemphải|g|thấy]
[Emgiờnơiđócó|c|tốtkhôngemừđianhthấy|g|yênlòng]
[[Em cần anh đến bên |Am| em không nơi đây vẫn có anh còn |Em|ngóng trông
Đêm nào em có thấy cô |F|đơn không khi em ở bên cạnh người |Em|em luôn khát |Am|khao
Chẳng |Dm| hiểu anh luôn yêu em nhưng tại |G|sao ]
L[ạiđểem|c|đi]
R[ap
Khi em |Dm| Anh dùng thay thế là điếu thuốc lá và cà phê
Nhưng buổi |[Am|]tiệc không đường về và những tin nhắn giờ đã trễ
Anh như món |[Bb|]đồ thất lạc khôn[g có |C|nơi trả về
Nhưng nếu không |F|mất sẽ không tìm thường thì |A7| đời là thế
Anh .... |Dm| nghĩ về quá khứ
Không tính chuyện tương |Am|lai
Em không bên anh hiện tại nhưng vẫn thấy em thuong |Bb|ngày]
NhƯỮng thuước phim nhưững lơời |[C|]nh[ạc cấu xé
Nhưững câu |[Dm|]chuyện chỉ buồn cười khi ta kể nhau nghe
Anh .... [Dm]trở về thành phố này đều là đã từng
Mang [Am]theo những kỷ niệm h em chả cần
Mẹ anh [Bb]nói đây là nợ anh phải trả [C]dần nhưng bao [F] lâu là điều duy nhất mẹ anh không [A7]thể nói ra
Đứng trên lầu[Dm] 20 của toà cao ốc chỉ để hút cần và ăn tối
Với những cô [Am]gái nói yêu thương khi gặp vài lần là chăn gối
Vài người [Bb]bạn vẫn luôn có mặt đỡ vài [C]phần nào tăm tối
Những tin nhắn [Dm]dài anh gửi cho em nhưng anh chưa từng làm văn giỏi
Đk
Anh từng đã nói sẽ ổn |[C|]thôi [anh chịu đựng giỏi lắm |G|rồi
Anh từng đã nói chẳng |Am|sao đâu nhưng anh thấy chẳng ổn chút |Em|nào
Đêm về lại thấy tim hư |F|hao những ký ức trôi ngược vào tim |Em|chẳng hết |Am|thấu
Cất |Dm|giấu cơn đau chẳng để em phải|G| thấy
Em giờ nơi ấy có |C|tốt không em ừ đi anh thấy yên |G|lòng
Em cần anh đến bên |Am| em không nơi đây vẫn có anh còn ngóng |Em|trông
Đêm nào e thấy cô |F|đơn không khi em ở bên cạnh người|Em| em luôn khát|am|khao
Chẳng |Dm|hiểu anh luôn yêu em nhưng tại |G| sao lại để em |C| đi .]