verse 1 :
là [Am7] thứ si mê đau [B7] đớn không hồi kết
làn [Em] khói trơ vơ điêu đứng nơi muộn phiền
phải [Am7] chăng cô đơn đã [B7] khiến anh vội đến
Và mặc [Em] cho xa hoa rền vang chốn vô biên
.
verse 2 : vòng Am7 B7 Em
tâm tư,nặng trĩu giữa đôi vai gầy
long lanh,trên đôi mắt em ngây dại
bởi tại,sự kết thúc ta từng thấy
đã theo màn đêm ấy dẫn lối trở lại đây
dạo bước trong hồi ức của đôi ta,những ngời sắc
của hương hoa,khi thời gian ngày càng khiến cho ta lơ đãng
Em hãy thôi chìm đắm và rời xa,xa rời mối tình
tàn tạ,mối tình mà đã nuốt chửng cả nỗi mơ màng
.
bridge :
anh lênh đênh trên ánh trăng ,tan vào màn đêm lẻ loi lạnh ngắt
người tựa như giấc chiêm bao ,để cõi lòng anh vô thức thét gào
Em với tới sắc dương tan,cố níu chút nắng còn vương hồng hào
đôi mắt đượm buồn nôn nao,đợi chờ được yêu đến cồn cào
.
chorus :
Vậy thì xin em hãy trút mê say bỏ đi
Vì tình yêu này đâu có cho em điều gì
Và rồi anh cũng sẽ, xa rời ánh hoàng hôn
Để em chẳng còn phải chịu những thương tổn
.
Xa rời ánh hoàng hôn
.
Xa rời adnh hoàng hôn, rời xa ánh hoàng hôn
.
Rồi em cũng chẳng cần, chẳng cần ở bên anh thêm nữa
Cũng chẳng phải quan tâm rằng anh đã ngủ hay chưa
Em sẽ quên, quên đi tất cả những lời hứa
Quên đi cả những chiều mưa ta đã từng say xưa
Bởi chia tay, là thứ vẫn đợi hai ta hằng ngày
Ta đâu thể nào trốn thoát khỏi thực tại đắng cay
Và có lẽ đã đến lúc để hai ta tỉnh cơn say
Dù cho những khát khao vẫn còn lắt lay ở ngay nơi này
Ánh hoàng hôn trống rỗng nơi ấy đã phủ lấy đầy u tối
Thế giới ta cố nối giờ đây dường như đã bị chia đôi
Anh là 1 kẻ tệ bạc với trái tim mang đầy rắc rối
Cứ mập mờ với những bối rối để rồi ái tình lại phai phôi
nên em hãy cứ đi đi,và cũng đừng ngoảnh lại làm gì
Nơi anh toàn khổ đau,vẫn dày vò ở trong tâm trí
Và anh cũng chẳng đáng để em yêu thương thêm đâu
Bởi trái tim của anh từ lâu cũng đã chết trong u sầu
.
Là thứ si mê đau đớn k hồi kết
Làn khói trơ vơ điêu đứng nơi muộn phiền
Bên anh em sẽ chỉ khổ đau mà thôi
Qua thời gian nỗi đau cũng sẽ dần phai phôi