Tỉnh [Am] giấc giữa cơn mơ,
cùng nỗi đau gọi tên [Dm] em.
Nụ [G] cười… câu nói trao nhau,
bao ngọt [F] ngào tha [Am] thiết.
Người đã đến bên ta,
mang theo ngày yêu [Dm] mới.
Hạnh [F] phúc… tưởng sẽ mãi
mãi an [E] vui
Ngày [Am] tháng xưa xô nhau,
kéo về cả những đớn [Dm] đau.
Ánh mắt… môi run xót [G] xa,
buông những lời cay [C] đắng .
Rằng tình ta đã không [Am] còn,
xin cho em một lối [F] thoát —
một hướng [E] đi … chỉ riêng mình [Am] em.
Thì…Giờ anh đã biết…
chẳng còn điều gì giữ ta như ngày [Dm] xưa.
VÀ..Giờ anh đã [G] thấy…
trái tim em mang quá nhiều thương [Am] tổn.
Vậy xin em hãy giấu…
những giọt lệ cay đang rơi [F] vỡ,
để nỗi đau [Bm7b5] tan vào sương [E] khói.
Bay [Am] đi… xa đi theo gió [Dm] mây,
Tan [G] đi… mất đi trong bóng đêm [Am] dài.
Rồi một sớm mai kia … lòng lại hoá bình [Am] yên.
Ngày tháng qua… anh da lỡ làm em hao [Dm] gầy,
để gió [G] đêm… ôm thay anh những điều em lặng [C] giữ.
Nếu còn [Am] yêu… xin hãy cho anh thêm một [F] lần,
để anh học cách yêu em cho trọn [Am] vẹn.
Để bước [E] gần… để hiểu [Bm7b5] em…
để [E7] không mất em thêm lần [Am] nào.