Intro: [Am] [F] [C] [G]
[Am]Kể từ khi còn thơ bé [F]
Mẹ luôn vỗ về chở che
Và [C]ánh mắt chứa chan bao [G]điều, nhiều lo lắng [Am]
Con của mẹ đã khôn lớn [F]
Mẹ của con càng già hơn.
Giọng [C]nói ấm áp chưa bao [G]giờ lời than vãn.
[Am]Giấu diếm con bao điều
Mẹ [F]nói dối con thật nhiều
Để [C]gánh vác bao cam chịu chẳng [G]ai thấu hiểu [Am]
Giấu khát khao đời mình.
Vờ [F]ước muốn như vô hình.
Dành [C]tất cả cho gia đình, lặng [G]im câm nín.
Ước ta được [Am]ngồi cùng chuyện trò thật [Em]lâu.
Giống hai người [F]bạn xoa dịu để trái tim nhẹ [C]nhàng.
Nếu không là [Am]mẹ con không làm được [Em]đâu.
Chẳng ai bằng [F]mẹ, chẳng có, chẳng có ai bằng [C]mẹ.
Mình thật là nhỏ [Am]bé giữa thế giới bao [Em]la.
Càng thật sự nhỏ [F]bé khi trở về [C]nhà.
Mẹ dặn: "Mày phải [Am]luôn ăn no tự
[Em]biết chăm lo [F]Gầy thì đừng về nhà". [C]
[Am] [F] [G]
ĐK:
Mẹ là duy [Am]nhất trên đời.
Mẹ đã [F]quá vất vả rồi.
Người dũng [C]cảm tuyệt vời là [G]mẹ, mẹ ơi.
Giờ con [Am]lớn khôn rồi.
Và con [F]sẽ nên người.
Thành người [C]tốt trên đời, mẹ tự [G]hào sớm thôi.
Bao lần [Am]con chưa [Em]nói
Nhưng thật [F]ra trong con yêu mẹ [C]nhiều
Bao lời [Am]con chưa [Em]nói
Xin mang [F]hết đưa vào câu [C]ca.
Mong thời [Am]gian chớ [Em]vội để [F]trao cho [C]mẹ
Bao lời [Am]con vẫn [Em]còn chưa [F]nói [F]