Verse 1:
Mưa ( E ) rơi trên lối cũ,
cuốn đi ( F♯ ) bao nhiêu nỗi nhớ.
Gió ( D♯m ) vẫn hát câu ca,
nhưng chẳng ( G♯m ) còn ai lắng nghe.
Bàn ( E ) tay đã từng ấm,
nay xa ( F♯ ) xôi như mây trời.
Lời yêu ( D♯m ) hôm nào... giờ tựa mộng chốn nhân ( G♯m ) gian.
Verse 2:
Người từng nói ( E ) sẽ mãi mãi mà ( F♯ ).
Giờ đứng trước em,
( D♯m ) sao quá xa lạ ( G♯m ).
Chạm mặt nhau ( E ) nhưng em chẳng dám ngước ( F♯ ) nhìn,
Lặng giữa ( D♯m ) đời, như kẻ lạc đường ( G♯m ) quen.
Chorus:
( E ) Giữa muôn người nhưng trong lòng vẫn cô ( F♯ ) đơn.
Tựa như cánh chim ( D♯m ),
lạc giữa trời giông tố ( G♯m ).
Một chuyện tình tan vỡ ( E ), phai theo tháng năm ( F♯ ).
Nhưng riêng em vẫn ( D♯m ) mãi khắc trong tim ( G♯m ).
Đừng trách ai sai ( E ),
cũng đừng hỏi tại sao ( F♯ ).
Bởi vì tình yêu ( D♯m ) đôi khi chẳng cần đúng hay sai ( G♯m ).
Dù cho trái tim ( E ) vẫn gọi tên anh mãi ( F♯ ),
nhưng duyên mình ( D♯m )… tựa ánh đèn khuya ( G♯m ) phai.
Chorus 2:
( E ) Nếu một ngày ta vô tình ( F♯ ) gặp nhau,
liệu anh có nhớ ( D♯m ) hay anh vội bước qua mau ( G♯m ).
Chỉ mong một ngày ( E ) trên con đường phía trước ( F♯ ),
anh luôn mỉm cười ( D♯m ) dù chẳng còn em ( G♯m ).
Đừng trách ai sai ( E ),
cũng đừng hỏi tại sao ( F♯ ).
Bởi vì tình yêu ( D♯m ) đôi khi chẳng cần đúng hay sai ( G♯m ).
Dù cho trái tim ( E ) vẫn gọi tên anh mãi ( F♯ ),
nhưng duyên mình ( D♯m )… tựa ánh đèn khuya phai ( G♯m ).