Tình tan theo cơn gió đêm qua úa màu
Làm sao khi vắng em anh không còn đau?
Về sau, chẳng dám-yêu/ thêm trong đời anh một người nào nữa,
Dẫu biết con tim sẽ thật cô quạnh.
Dành dành với cỏ khô sao xứng đôi đi bên cạnh nhau
Lòng anh như mùa đông, sao níu chân nắng hạ vừa sang,
Người quay lưng rời bước, rồi chúng ta cũng thành người dưng từng quen
Hãy cứ quên anh và hạnh phúc mãi sau này.
Cỏ dại kia héo khô sao kết nên bó hoa tình yêu,
Chẳng cho em cuộc sống / hạnh phúc yên vui em hằng mong
Lệ trong tim tựa vết / dao cứa sâu khiến anh từng đêm nhói đau
Sẽ mãi không ai ở bên có thể lau cạn.