Mưa giăng giăng che lối về,
Mình em với nỗi xót xa trong lòng.
Từng ký ức những lúc ta mặn nồng,
Lòng rộn rã như phố đông ngày nào.
Dẫu ngàn phong ba, ngày ta có nhau,
Vẫn đẹp vẹn nguyên, làm lòng ta xao xuyến.
Tình VẤN vương, lệ NHỚ thương
Vì anh mang theo cả thế giới này
Bước đi nơi đâu chẳng câu biệt ly
Cách xa mịt mù trùng khơi gió sương.
Lòng đau đớn / hát khúc ly
biệt thấm đẫm nước mắt đợi người thương.
Tình VÚT bay, tựa GIÓ mây
Về nơi hoang vu bao la đất trời.
Lẻ loi em đơn côi nơi lầu cao.
Ngóng trông thu sang đông, xuân đến hạ.
Nhìn trăm hướng / chỉ thấy mưa
bụi trắng xóa dấu vết biết tìm đâu?
Người dấu yêu.