1. Ngày em [F] đến bỗng ấm nồng kỳ [F] diệu.
Trời vào [Gm] Thu nhưng [C7] nắng bỗng vàng [F] thơm.
Ngày em [Dm] đến không là hò [Gm] hẹn.
Mà yêu [C7] thương đã dọn bến thiên [F] đường
Ngày em [F] đến [D7] bỗng nhiên đầy [Gm] nắng.
Mới hôm [C7] qua trời vần vũ đầy [F] mây.
Đêm huyền [Dm] hoặc mắt em cười lúng [Gm] liếng.
Bỗng thấy [C7] mình trở lại tuổi thơ [F] ngây.
Chorus :
Ngày em [F] đến bỗng [F7] trái tim khờ [Bb] dại.
Bao nhiêu [C7] năm lặng lẽ bỗng yêu [F] đời.
Máu nhảy [Bb] múa trong [Gm] tim tràn lồng [C7] ngực.
Từng tế [C7] bào như đốt lửa sáng [F] ngời.
2. Chưa bao [F] giờ ngày kỳ diệu đến [Gm] thế.
Đất hoang [C7] vu bỗng nẩy lộc đâm [F] chồi.
Hoa đã [Dm] nở trong những ngày buồn [Gm] nhất.
Ngẩn ngơ [C7] người trong lạc thú chơi [F] vơi.
Ngày em [F] đến anh bỗng yêu ngày tháng đến vô [Bb] cùng.
Ngày đôi [C7] ta cùng chung trong tim nhau rực [F] rỡ.
Và chúng [Dm] ta cùng như mắc [Gm] cỡ.
Thẹn yêu [C7] thương thắm thiết đến vô [F] cùng.