1. Như áng mây [Am] chiều khi hoàng hôn lịm [Am] tắt.
Xác nắng hanh [Am] hao rớt [A7] rơi trên lưng [Dm] đồi.
Phai dấu xa [E] vời một tình yêu nồng [F] ấm.
Từng ngày trôi [Dm] qua lòng [E] thầm mơ hình [E7] bóng.
Em nhớ hôm [Am] nào tay cầm tay để [Am] hứa.
Đi khắp con [Dm] đường đợi [Am] tràn lấp yêu [E7] thương.
Dòng đời lướt [Am] qua lạc về khung trời [F] cũ.
Lê bước chân [E7] buồn chìm dần cuối chiều [Am] buông.
Chorus :
Còn gì nữa [C] đâu tay trong tay bao [G] ngày
Cuộc tình trót [Am] trao ta nâng niu hôm [E7] nào.
Người đành cất [C] sao đem chua cay nêm [G] vào.
Đừng đùa nỗi [F] đau tình [E7] vụt theo khói [Am] mây.
2. Như áng mây [Am] ngàn ngang trời buông chiều [Am] xuống.
Giã bước lang [F] thang lối [A7] xưa như vô [Dm] tình.
Qua ngõ quen [Am] về một mình trên đường [Am] vắng.
Còn gì quanh [Dm] đây mà [E7] lòng nghe sầu [E7] lắng.
Bao tháng năm [Am] rồi đôi bàn tay xòe [Am] đếm.
Bao con trăng [Dm] đầy buồn gầy nhắc tên [E7] ai.
Một lần trot [Am] thương vạn lần thương sầu [F] nhớ.
Đâu dễ phai [E7] nhòa mà người có lìa [Am] xa.