Capo 4
Ngày hôm [Am]ấy em đi trong mưa thế nhưng lại [Em]quên tim không khóa cửa
Để cho [Dm]mưa lân la hỏi [G]thăm lẻn vào trộm [C]đi khế ước trăm năm
Ngày em [Am]đi theo cơn mưa ngâu bầy chim lạc [Em]cánh khóc hoảng tìm nhau
Ai [Dm]đong ai đếm hết [Em]bao... Giọt [Am]sầu
[Dm] [Em] [Am]
[Am]Chiếc tình đầu ban sơ như [Em]phép nhiệm màu, [F]cho đến [G]khi em gặp [C]người sau.
[Am]Nắng nhẹ nhàng êm êm giấc [Em]ngủ dịu dàng, [F]cho đến [G]khi em gặp [Am]người khác.
[Am]Nắng lạc đường đi theo cơn [Em]gió tầm thường, [F]bao đêm nhắc [G]tên khiến lòng [C]tổn thương.
[Am]Những thề nguyện trăm năm cứ [Em]hóa muộn phiền, [F]buông bỏ [G]đi cho lòng [Am]bình yên.
[Dm] [Em] [Am]
Chorus:
Thà yêu [Am]lấy một người bình thường để đêm [Em]về thì thầm nhớ thương.
[Dm]Mặc cuộc đời này [G]sao cũng [C]được.
Ở quá [Am]khứ và cả hiện tại yêu thương [Em]nào cũng nhạt cũng phai.
[Dm]Chẳng ai ngồi cùng [Em]ai được hết [Am]đêm dài.
Ai dối [Am]trá và ai thật lòng, chẳng quan [Em]trọng nữa rồi phải không?
[Dm]Nơi nào còn bình [G]yên thì cây [C]sẽ mọc.
Ngày nhắm [Am]mắt cho đêm tùy tiện, đem mưa [Em]về đổ nặng mái hiên.
[Dm]Hỏi lòng người liệu [Em]có bình [Am]yên.
[Am]Ai tìm ai trên phố vắng ngược [Em]lối cơn mưa chiều giăng giăng
[F]Ai tìm ai dưới trăng nghiêng [Em]bóng ngõ dài vằng vặc
[Am]Ai đặt tên cho ký ức là [Em]nỗi đau của ngày hôm qua
[Dm]Ai đặt tên chúng [Em]ta là [A7]người lạ?
[Am]Có phải đêm qua thức trắng Để [Em]gấp con tim làm hai ngăn
[Dm]Ngăn phải ôm nỗi [G]đau Còn ngăn [C]trái chứa hạt nhiệm màu
Kịp [F]sáng mang đến làm quà cô dâu Sợ [Em]mai kia sương phai, hoa [A7]úa áo nhàu
[Dm]Anh đợi em, [Em]anh chọn ngăn [Am]nỗi đau
Ngày hôm [Am]ấy em đi trong mưa thế nhưng lại [Em]quên tim không khóa cửa
Để cho [Dm]mưa lân la hỏi [G]thăm lẻn vào trộm [C]đi khế ước trăm năm
Ngày em [Am]đi theo cơn mưa ngâu bầy chim lạc [Em]cánh khóc hoảng tìm nhau
Ai [Dm]đong ai đếm hết [Em]bao... Giọt [Am]sầu
Hỏi mùa [Am]thu đang ru miên man mỗi năm mùa [Em]rơi bao chiếc lá vàng
Liệu có [Dm]biết ở nơi nào [G]không có lá nào [C]trông như lá diêu bông
Hỡi diêu [Am]bông ơi, ơi hỡi diêu bông bình minh chưa [Em]hé tôi phải tìm xong
Vì [Dm]mai người ta đã [Em]đi lấy [Am]chồng
Ai dối [Am]trá và ai thật lòng, chẳng quan [Em]trọng nữa rồi phải không?
[Dm]Nơi nào còn bình [G]yên thì cây [C]sẽ mọc.
Ngày nhắm [Am]mắt cho đêm tùy tiện, đem mưa [Em]về đổ nặng mái hiên.
[Dm]Hỏi lòng người liệu [Em]có bình [Am]yên.