Tôi kể người [Em]nghe , ngày ở Hòa [C]Lạc là ngày vui không [G]ngớt
Mới vừa dựng [Am]xe , xách túi đồ vào [B]sân, tôi mới phát hiện [Em]ra
Đồi núi [E7], nhà dân thưa thớt, chăn chiếu mốc [Am]meo mang ra phơi [Em]lại,
nắng nôi nóng [B]nực
Mọi người cứ ví đây là trại [Em]giam
Khi còn ở đây [Em], việc tôi thường làm [C] là trực ban từ sáng [G]
Bánh giò lạc [Am]xôi với bánh mỳ mà tôi [B] thấy ngán cuộc đời [Bm]luôn
Vài túi [E7] đồ ăn buổi sáng, 3 đứa thay nhau [Am] mang lên trên phòng [Em], phát cho mỗi người [B]
Trực ban như thế mới là trực [Em]ban
[D]Nhưng ai đâu [G]ngờ, một đêm ngồi [D]hát khi giờ ngủ đã [G]tới
[D]Anh Sơn ập [G]đến, tôi đang [D]ngồi đó chỗ gần chân [C]giường
[D]Anh hô cả [G]nhóm, quân trang giày [D]mũ sẵn sàng xuống [C]chạy
[D]Ai nào biết cho [G]ai nào biết hôm [D]nay là dấu ấn phòng [G]tôi
[Am]207D5 nổi tiếng từ [B]đây, nổi danh từ [Em]đây
Lúc về đến [Em]phòng, anh em họp [C]lại bày mưu trả [G]đũa
Gõ cửa :” Thầy [Am]ơi, có thằng bị [B]tim, thầy xuống xem làm [Em]sao?”
Vội [E7]vã, thầy rất lo lắng, lao xuống quân [Am]y, vẫn theo kế [Em]hoạch
“Tim nó sắp [B]rụng, thầy ơi thầy cứu lấy thằng bạn [Em]em”
Bây giờ nghĩ [Em]lại, phòng hai lẻ [C]bảy là phòng đầy mưu [G]trí
Báo động phòng [Am]em, em báo động lại [B]luôn, em đếch có [Em]đâu
1 [E7]tháng ở nơi đây đã hết, nước mắt rưng [Am]rưng khi xa nơi [Em]này
Bố Sơn ở [B]lại, bọn con chúc bố sức khỏe thành [Em]công!
Xin dừng tại [Em]đây, chuyện ở Hòa [C]Lạc là chuyện như thế [G]đó
Suốt ngày trực [Am]ban, báo động tầng [B]2 là những kỉ niệm [Em]vui
Đàn [E7]hát, điểm danh quân số, biết lo lắng cho [Am]nhau, khi xa gia đình, mới hay ân [B]tình
Giờ đây chỉ biết mỗi người 1 [Em]nơi (x2)