Cuồng [G]phong đã dần [D]đẩy chúng ta chia [Em]xa
Và [C]anh đã quá [D]quen có em ở [G]bên
Từ [C]đây hai chúng [D]ta không thể ở [Bm]cạnh dù còn yêu [Em]nhau
Như [C]hoa dành dành xa [D7]cách cỏ dại héo [G]khô
Là cỏ dại héo [C]khô sao sánh [D]được với Hoa Danh [Bm]Danh
[Em]Người như em làm [C]sao có thể [D]giữ anh không rời [G]xa ?
Đành quay lưng rời [C]đi, Em chính [D]thức nay đã trở [Bm]thành người [Em]dưng
Chúc [C]anh tìm được một [D]người xứng với anh [G]mà
Là cỏ dại héo [C]khô sao sánh [D]được với những nhành [Bm]hoa
[Em]Vì anh không đủ [C]tốt, duyên chúng [D]ta kết thúc từ [G]đây
Giọt nước mắt lại [C]rơi Những vết [D]thương cứ cứa vào [Bm]sâu trong một trái [Em]tim
Anh [C]xin buông tay nhưng [D]có lẽ chẳng dễ [G]dàng
-----
Màn [G]đêm đang buông [D]xuống nơi ta hẹn [Em]hò
Và [C]em đang cố [D]quen không anh kề [G]bên
Thời [C]gian như đứng [D]yên kể từ ngày [Bm]em và anh chia [Em]tay
Nhớ [C]lắm nhưng em nói [D]chẳng nên [G]lời